Nền tảng Hòa bình Mỹ

Thuật ngữ này được sử dụng dựa theo Pax Romana, Pax Mongolica và Pax Britannica, chỉ những thời kỳ hòa bình của đế quốc La Mã, đế quốc Mông Cổđế quốc Anh trước đó. Khái niệm hòa bình này là ẩn ý về sự ưu thắng vượt trội của các nước đế quốc, giai đoạn bá quyền thế giới của họ không có hoặc ít đối thủ cạnh tranh.

Trường hợp sử dụng đầu tiên là Pax Romana, thuật ngữ này được đưa ra bởi một chính khách một triết gia La Mã là Seneca the Younger vào năm 55 SCN.[2]

Trường hợp sử dụng trước khi Pax Americana được áp dụng là của đế quốc Anh thuật ngữ Pax Britannica, được sử dụng để mô tả gần 100 năm (1815 - 1914) hòa bình tương đối của đế quốc Anh. Được tính từ khi Anh chiến thắng Đế chế Pháp đến trước Thế chiến I. Trong giai đoạn này, nước Anh là không có đối thủ thách thức trên thế giới, kể từ khi Napoleon bại trận đến thời điểm trước khi Đế quốc Đức phát động Thế chiến I, nước Anh đã mở rộng thuộc địa đến mức cực đại và phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn công nghiệp. Pax Britannica là thời kỳ đế quốc Anh mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Về sau, các học giả cố gán ghép thuật ngữ có gốc Latin này cho nhiều trường hợp bá quyền trong lịch sử.